Wednesday 14 October 2015

Nhân tình của chồng ôm bụng bầu đến bắt đền

Tôi chết lặng, chén nước trong tay đưa ra mời khách vỡ toang. Chồng tôi thấy vậy vội kéo cô ta ra khỏi nhà và đóng sầm cửa lại.
Sáng chủ nhật bình yên của gia đình tôi bị đảo lộn cả lên vì sự ghé thăm bất ngờ của một người đàn bà lạ. Chồng tôi mặt cắt không còn giọt máu khi mắt nhắm mắt mở xuống phòng khách. Tôi đứng như trời trồng khi cô ta rút ra tờ khám thai của bệnh viện: “Chị phải có trách nhiệm giải quyết chuyện này thay anh Đức đi! Tôi không cho qua chuyện này đâu!”.
Tôi chết lặng, chén nước trong tay đưa ra mời khách vỡ toang. Chồng tôi thấy vậy vội kéo cô ta ra khỏi nhà và đóng sầm cửa lại.
Tôi vẫn ngồi như hóa đá vì không tin vào những gì nhìn thấy. Chồng tôi đi ngủ với gái và khiến cô ta có bầu. Gái tìm đến tận nhà để đòi bồi thường… Sự thật này nếu không tận mắt chứng kiến thì tôi cũng chỉ nghĩ là chuyện xảy ra trên phim mà thôi.
Chồng tôi là người như thế ư? Sống với nhau 5 năm, đã qua bao nhiêu sóng gió rồi, tôi thật sự chưa bao giời nghĩ rằng chồng tôi có thể ngoại tình. Người ta bảo rằng đàn ông thấy mỡ đến miệng mèo thì chưa ai từ chối. Nhưng tôi vẫn tin rằng chồng tôi là người làm gì cũng nghĩ đến gia đình. Với lại tôi cũng biết tính anh không phải là người đam mê mấy chuyện ham muốn như vậy.
nhan-tinh-blogtamsuvn (2)
Vậy sự thật là như thế này đây. Chồng tôi thậm chí cũng không một tiếng bào chữa nào. Chồng tôi sợ cô ta làm bung bét ở đây xấu mặt với vợ con nên kéo cô ta đi rồi.
Tôi không biết mình ngồi bao lâu như thế đến khi các con tôi đói bụng gọi mẹ. Tôi như choàng tỉnh. Đầu óc trống rỗng tôi kéo các con đi ra ngoài ăn và tranh thủ tìm hiểu tình hình. Tôi lục tung tất cả các tài khoản trên mạng của chồng tôi. Bởi bình thường anh là người hay quên nên mọi password đều dùng chung và lưu trên điện thoại.
Tôi mới nhận ra họ quen nhau được gần 1 năm nay. Cả hai đã cùng đi du lịch Đà Nẵng với nhau hè vừa rồi. Hóa ra khi ba mẹ con tôi rủ nhau du lịch cùng công ty tôi thì anh bảo đi công tác không bố trí được, cũng là lúc anh đưa bồ đi chơi.
Cô ta là nhân viên văn phòng của một công ty du lịch. Trách gì mà bố trí đi nghỉ với nhau nhanh đến thế. Bao nhiêu cảnh chụp tình tứ trên đỉnh Bà Nà rồi bán đảo Sơn Trà đang lưu giữ đầy trên một trang facebook chung của cả hai. Chỉ có tôi suốt ngày lo nuôi dạy con cái nên không để ý đến….
Tôi không muốn xem thêm nữa, vì càng nhìn càng thấy đau. Đau vì niềm tin bị phản bội mà mình không biết. Đau vì phải chia sẻ chồng với người đàn bà khác. Tôi không muốn tự giết mình khi ngắm nhìn vẻ mặt hạnh phúc của chồng tôi bên người đàn bà khác.
Không biết chồng tôi nói gì với cô ta nhưng sau sáng chủ nhật đấy không thấy cô ta gọi điện hay đến nhà tôi đòi bồi thường nữa. Chồng tôi cũng đi ra khỏi nhà từ hôm đấy. Tôi cũng không cần quan tâm gì đến mọi việc chồng làm nữa.
Tôi lẳng lặng gói ghém hết đồ đạc của chồng để vào valy xếp ngay trước cửa ra vào. Các con tôi hỏi sao bố không về, tôi chỉ trả lời là bố bận đi công tác. Các con tôi còn bé quá để hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tôi không muốn nói chuyện này với gia đình cả hai bên bởi ai cũng sẽ khuyên tôi nên tha thứ cho chồng. Tuy nhiên có những điều có thể tha thứ được, còn có những chuyện thì đến chết cũng không thể quên. Tôi không thể để cuộc đời của mình chìm đắm trong nỗi đau bị phản bội. Chắc chắn sống với nhau chỉ cần mỗi lần chồng tôi ra khỏi nhà là trong lòng tôi lại lo sợ một ngày nào đó sẽ có một cô nào đó ôm bụng đến đòi bồi thường tiếp.
Tôi muốn giải thoát cho mình, cho nỗi đau, nỗi sỉ nhục này. Trước đây tôi cũng từng khuyên nhiều người vợ hãy tha thứ cho chồng để con có bố. Tuy nhiên đến trường hợp của mình tôi mới thấy sự tha thứ đó không nên một chút nào. Ít ra cũng nên giữ cho mình một đường sống tốt đẹp hơn. Tôi không đủ vị tha như thánh sống để bảo rằng có thể quên đi chuyện này mà sống hạnh phúc với chồng được.

No comments:

Post a Comment