Wednesday 16 September 2015

Chết đứng khi cầm điện thoại chồng dùng một lần

Tôi không biết diễn tả cảm xúc của mình lúc này như thế nào nữa, nhưng thực sự là tôi đang rất buồn và khủng hoảng.
Tôi muốn thoát ra khỏi mớ hỗn độn của mình mà không được. Hiện tại, tôi mệt mỏi lắm rồi, chỉ muốn được thả lỏng mình, ngủ thật sâu mà không thể. Trong đầu tôi lúc nào cũng hiện lên cảnh đó.
Cách đây 4 tháng, trong một lần gặp mặt bạn bè, chồng tôi đã đi “chơi gái”. Thực ra, nếu mình không thấy thì mọi chuyện chẳng như thế này nhưng chính mắt tôi lại nhìn thấy được. Trong lúc say rượu, chồng tôi đã quay lại một đoạn clip ngắn hơn 1 phút cảnh anh ta chơi gái.
Tình cờ, cầm máy chơi tôi vào phần video và mở đúng đoạn đó. Tôi đau đớn vô cùng dù rằng hôm đó, anh ta say xỉn lắm mới không nhớ mình đã quay lại đoạn đó để mà xóa đi.
Tôi không kìm nén được ném thẳng cái điện thoại vào người anh ta. Chồng tôi lúc đó xin lỗi rối rít rồi thanh minh bảo bạn bè rủ rê.
Thú thật, đây là lần thứ hai chồng tôi đi chơi gái. Lần đầu cũng khi anh ta nhậu say và lúc đó tôi về quê sinh con. Chuyện này chắc chỉ những người đã có gia đình mới hiểu tôi đau đớn như thế nào.
Ngay lúc này, khi sự việc đã xảy ra cách đây mấy tháng, tôi vẫn ám ảnh những hình ảnh đó trong đầu. Mỗi lần ra đường, nhìn những điểm massage, gặp các cô gái làng chơi trên đường là tôi không thể tránh khỏi suy nghĩ những ai trong số đó đã ngủ với chồng mình. Hoặc thậm chí, đi trên đường cùng chồng mà chạm mặt gái bán hoa, thấy họ nhìn về phía mình là tôi lại mường tượng bọn họ đang cười đểu tôi.
Mặc dù tôi đã tha thứ cho anh, vì các con tôi cần có bố nhưng tôi lại đang hành hạ mình khi không thể thoát ra được những suy nghĩ đau khổ đó. Trong đầu tôi lúc nào cũng quẩn quanh những điều tồi tệ mà chồng tôi đã làm. Đến cả giấc ngủ cũng không yên. Cứ chợp mắt là tôi lại mường tượng ra cảnh nhơ nhớp đó, không lúc nào tôi ngủ tròn giấc từ khi phát hiện ra clip đó.

No comments:

Post a Comment