Showing posts with label Yêu người có vợ. Show all posts
Showing posts with label Yêu người có vợ. Show all posts

Wednesday 16 September 2015

"Sáng đưa cơm đi ăn phở, trưa về với phở ăn cơm"

Lấy chồng là giảng viên một trường ĐH nổi tiếng, Huệ quyết định từ bỏ sự nghiệp ca hát đang lên, về lo cho chồng. Chẳng ngờ chỉ 2 năm sau, anh chồng đã ngoại tình
Vai diễn "ông chồng kiểu mẫu"
Trong một lần tình cờ, Huệ nhìn thấy chồng đi cùng một cô gái trẻ đẹp vào siêu thị, trông họ không khác gì vợ chồng son. Chị ngay lập tức xâu chuỗi những biểu hiện bất thường của chồng mà bấy lâu nay mình không quan tâm vì quá yêu chồng. Đến khi câu hỏi về mối quan hệ của chồng với cô gái lạ ngày càng day dứt, chị quyết định nhờ công ty thám tử điều tra danh tính cô gái này. Đến giờ, Huệ vẫn không thể tin được chuyện chồng ngoại tình là sự thật. Anh đã từng theo đuổi chị đến 8 năm trời mới nhận được cái gật đầu từ chị, sau đó khi lấy nhau, chị nói gì anh cũng nghe. Thậm chí, trước đây khi chị vẫn còn vương vấn với người yêu cũ, định đi đến hôn nhân, anh ta đau khổ đến mức từng tự tử hụt vì chị.
Vậy mà chỉ sau 6 năm chung sống, người chồng từng thề sống thề chết chung thủy với chị lại có tình nhân. Chị đã cố gắng không tin, nhưng mỗi lần nhớ đến cảnh chồng và cô gái trẻ kia dắt tay nhau vào siêu thị mua sắm là lại đau thắt lòng. Chồng chị Huệ tên Phong, hiện là giảng viên trường ĐH. Anh có sự nghiệp vô cùng rạng rỡ khi vừa dạy tại trường, vừa cộng tác tại một công ty dầu khí lớn nhất nhì nước. Khi nhận lời lấy Phong, Huệ đang là một ca sĩ nhiều triển vọng. Nhưng cuộc hôn nhân với người chồng đang phát triển nhanh chóng về sự nghiệp khiến cô quyết định lui về hậu trường, không đi hát nữa để làm tròn thiên chức làm vợ, làm mẹ. Sau này, khi con đã cứng cáp, Huệ có mở một shop thời trang để kinh doanh thêm. Cuộc sống êm đềm trôi đi, người ta tưởng rằng không gì có thể chia cắt cặp vợ chồng quá đẹp đôi như Phong và Huệ.
Suốt 6 năm chung sống, Phong thường xuyên ca ngợi vợ mình với bạn bè, đồng nghiệp. Anh đối xử với Huệ tốt đến mức cả khoa Dầu khí nơi anh công tác đều nói: "Trên Trái Đất này chẳng còn ai yêu vợ bằng anh". Thậm chí các bà vợ của đồng nghiệp trong khoa luôn đem anh ra so sánh "làm gương" cho mấy ông chồng.
Theo yêu cầu của chị Huệ, việc theo dõi chồng chị phải được các thám tử tiến hành tuyệt đối bí mật. Chị không muốn mọi chuyện rùm beng lên, báo chí bấy lâu vẫn tò mò về cuộc sống của chị sẽ được dịp khơi ra và lúc ấy người xấu hổ sẽ là chị. Ngày đầu tiên nhận nhiệm vụ, các thám tử theo sát Phong ngay từ lúc anh bước ra khỏi nhà. Lịch trình của anh này giống như một nhân viên Nhà nước bình thường, sáng 6h30 anh lên trường, chiều 5h30 tan sở. Sau giờ làm, Phong thường đến shop phụ giúp vợ một chút rồi về nhà. Lịch trình của Phong ngày nào cũng đều đặn như vậy. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất trong 5 ngày theo dõi Phong đó là trưa nào cũng tầm 11h hơn anh ta đều chạy xe đến nhà một ai đó ăn cơm, ngủ nghỉ sau đó mới trở lại trường đi dạy. Căn nhà nơi Phong thường ghé ăn trưa nằm trong một con hẻm nhỏ trên đường Cách mạng Tháng 8. Tuy đó chỉ là căn nhà hai tầng nhỏ gọn nhưng bên trong khá đầy đủ tiện nghi. Ngoài buổi trưa xen giữa hai buổi lên lớp, có buổi chiều Phong không về nhà mà đến đón cô gái trẻ ở căn nhà hai tầng rồi cả hai đến một nhà hàng cách xa trung tâm thành phố để ăn tối. Ngày nghỉ, Phong ra khỏi nhà lúc 5h sáng. Giám đốc Duy đã giao cho các thám tử, nhận được thông tin từ chị Huệ, đã túc trực trước cổng nhà chị Huệ để theo bước Phong vào lúc sáng sớm.
Hóa ra "anh chồng mẫu mực" này chạy xe tới căn nhà hai tầng kia để đón tình nhân đi chơi. Các thám tử phải rất vất vả mới theo sát được Phong, bởi đường dài và thậm chí có lúc mất dấu. Phong đưa người phụ nữ trẻ tới bến xe, cả hai cùng bắt xe đi Vũng Tàu, các thám tử cũng mua vé đi theo hai người. Tới Vũng Tàu, họ cùng nhau ăn uống nghỉ ngơi và tắm biển. Đến 5h chiều, họ bắt xe về thành phố và đi ăn xong mới ai về nhà nấy. Thời hiện đại, dân gian thường ví vợ là "cơm", còn bồ là "phở". Hoạt động của anh chồng Huệ đúng với câu nói hài hước: "Sáng đưa cơm đi ăn phở, trưa đón phở đi ăn cơm". Vì lịch trình "tuyệt mật" đó mà cuộc tình vụng trộm của Phong đã diễn ra khá lâu mà tất cả bạn bè, người thân không ai hay biết.
Qua tìm hiểu của các thám tử được biết, cô gái trẻ kia tên là Vân, người Tiền Giang, hiện đang học Thạc sĩ năm cuối tại trường ĐH Bách khoa. Cô này nổi tiếng là hoa khôi Bách khoa và được khá nhiều anh chàng theo đuổi. Phong trước đây từng dạy Vân vài môn cơ sở, họ quen và yêu nhau từ hồi Vân mới học năm nhất, tức là sau 2 năm lấy Huệ làm vợ. Dù biết Phong đã có vợ nhưng Vân vẫn bỏ qua và lén lút qua lại với thầy giáo.
Họ sống cùng nhau như vậy gần 4 năm trời, tuy Phong ít ở lại cùng Vân nhưng hàng xóm ai cũng nói họ không khác gì vợ chồng son. Mối quan hệ của họ không một người quen nào biết, kể cả đồng nghiệp của Phong lẫn bạn bè của Vân. Mỗi lần gặp nhau, đi ăn uống họ đều đi rất xa trung tâm thành phố để tránh gặp người quen.
Nếu không có một lần Huệ tình cờ đi đưa hàng ở một siêu thị xa lắc rồi nhìn thấy chồng tình tứ đi chợ với người đàn bà khác, có lẽ mối quan hệ ngoài luồng của Phong sẽ không bao giờ bị phát giác. Tiếc cho tình yêu của một cặp đôi tưởng vượt qua những tháng năm dài trắc trở sẽ có được hạnh phúc, vậy mà… Sau này, nghe đâu Huệ đã ly dị chồng. Cô không làm ầm lên mọi chuyện mà chỉ lặng lẽ đưa tờ đơn cho Phong ký… Người phụ nữ ấy lại thêm một lần rơi nước mắt khi người chồng kề bên mình suốt 6 năm trời lại ăn ở hai lòng. Ngoại tình tuy thiên hình vạn trạng nhưng có thể quy về ba dạng phổ biến: Ngoại tình đột xuất, ngoại tình kinh niên và vừa ngoại tình vừa bạo hành. Mỗi loại nên có cách ứng xử thích hợp. Ngoại tình đột xuất do một cơ hội hay tình huống nào đó có thể xảy ra với bất kỳ ai, kể cả với người chồng xưa nay chung thuỷ. Trong trường hợp này, tha thứ là hơn nếu họ thực sự ăn năn hối cải. Loại ngoại tình kinh niên thì hạnh phúc rất mong manh, chỉ có đau khổ là thường trực.
Những người chịu đựng thường là sống phụ thuộc vào chồng. Còn ngoại tình ngang nhiên lại đánh vợ thì khỏi phải phân vân: Ly hôn sớm ngày nào hay ngày ấy! Vậy nên, câu hỏi làm gì khi chồng ngoại tình, trả lời thật không đơn giản. Nó còn phụ thuộc vào ngoại tình ở dạng nào và cái "chất" của người vợ thế nào.

Sunday 30 August 2015

Cay đắng nhưng buộc phải để em đi lấy chồng

Ngày em nói em đi lấy chồng, tôi có chút bàng hoàng. Nếu là cách đây 2 năm, tôi đã kiên quyết không chấp nhận để em đi theo người đàn ông khác. Chấp nhận yêu người có vợ dù biết rằng cuộc tình ấy đầy trái ngang. Em từng nói với tôi, em yêu tôi nhưng tôi đã có vợ con, có gia đình. Em cũng phải cần có gia đình, cần có chồng, có con. Em là phụ nữ, có một gia đình và có một người chồng thương yêu em, có con cái với nhau mới là điều quan trọng hơn hết. Đàn ông chúng tôi có gia đình còn có thể này kia, còn có thể trăng hoa rồi bao nhiêu công việc khác, phụ nữ các em không đếm hết. Còn phụ nữ thì chỉ có một mái ấm, một người chồng phục vụ và yêu con cái của mình. Em thừa nhận mình là người bỉ ổi khi đã yêu tôi, giấu giếm và lén lút vụng trộm với người đàn ông có vợ. Nhưng em bảo, khi nào em tìm được bến đỗ, em mong tôi hãy để em đi lấy chồng, đừng giam hãm em nữa. Có hơn vài lần em nói với tôi có người đàn ông rất tốt tìm hiểu em, em muốn tiến xa hơn với anh ta. Và cũng hơn vài lần tôi cấm đoán em, nói em là của tôi, em không có quyền lấy một ai khác nếu như chưa có sự đồng ý của tôi. Bằng không, tôi sẽ làm phanh phui mọi chuyện, tôi sẽ cho anh ta biết, em chỉ là bồ nhí của tôi mà thôi. Có hơn vài lần em nói với tôi có người đàn ông rất tốt tìm hiểu em, em muốn tiến xa hơn với anh ta. (hình minh họa) Em hoảng sợ, em lo lắng nếu có một ngày mọi chuyện bại lộ. Thế nên em chấp nhận từ bỏ tất cả các mối quan hệ vì tôi. Căn bản không phải em yêu tôi mà vì tôi đe dọa em, mà vì tôi không cho phép em và vì em đã nhận của tôi quá nhiều sự ‘trợ cấp’. Một người con gái chưa có người yêu, chưa có gia đình như em lại yêu một gã đàn ông có vợ. Tôi có thể lăng nhăng nhưng khi người yêu em biết mọi chuyện, có anh nào chấp nhận lấy em không? Thế nên, em đành đợi sự cho phép của tôi. Tôi ích kỉ, tôi biết vậy nhưng vì tôi yêu em, vì phần nhiều hơn là tôi không cam tâm mấy năm mình chăm sóc em, chưa được yêu chiều hết mực, chưa tận hưởng hết mực lại giao em vào tay kẻ khác. Với lại, tôi nghĩ, em còn trẻ, xinh đẹp, em còn nhiều cơ hội về sau. Và tôi đã ích kỉ khiến em không thể lấy chồng cho tới khi em 30 tuổi. Hôm nay em nói với tôi rằng ‘anh à, em phải đi lấy chồng rồi, bố mẹ em mong lắm, em không thể chờ đợi thêm nữa. Anh hãy buông tha cho em’. Chưa bao giờ tôi nhìn sâu vào đôi mắt em như lần này. Dù yêu em nhưng trong lòng tôi luôn nghĩ em chỉ là bồ nhí, một cô gái bám vào tôi để nuôi thân, một cô gái dựa vào tôi để có được ngoại hình sang trọng, có phương tiện sang trọng và được người khác ngưỡng mộ về nhan sắc. Nhưng mà người ta luôn hỏi vì sao em chưa lấy chồng mặc dù em xinh đẹp vậy. Người nghi ngờ thì đoán được em đang có quan hệ bất chính chẳng hạn. Người nhẹ dạ thì nghĩ em kén cá chọn canh, vì quá xinh nên chưa lấy chồng. Và nhiều anh chàng thích em nhưng không dám đến gần vì họ nhìn em xinh đẹp, cao ráo, họ nghĩ tuổi này chưa lấy chồng chắc tiêu chí của em phải cao lắm.
Thôi thì dù có tiếc tôi cũng đành. Dù sao em cũng chung tình với tôi, hết lòng chăm sóc tôi. Coi như đây là điều cuối cùng tôi làm cho em, chấm dứt mối quan hệ vụng trộm mấy năm của chúng ta. Hôm nay em nói với tôi như van xin rằng, em muốn tôi tha cho em để em đi lấy chồng. 30 tuổi rồi, còn trẻ gì đâu, nếu không cho em đi lấy chồng, em sẽ ở vậy đến già và như thế, bố mẹ em sẽ khổ tâm lắm lắm. Thôi thì dù có tiếc tôi cũng đành. Dù sao em cũng chung tình với tôi, hết lòng chăm sóc tôi. Coi như đây là điều cuối cùng tôi làm cho em, chấm dứt mối quan hệ vụng trộm mấy năm của chúng ta. Hôm nay, xót xa nhìn em làm cô dâu. Phải nói là em xinh thật nhưng tôi đâu thể cưới em. Chi bằng cho em một đám cưới, chúc em hạnh phúc bên người ta. Bí mật của chúng ta, chỉ có hai người biết, em chôn vùi quá khứ, sống đời hạnh phúc, mong em là người vợ tốt, là người mẹ đảm. Tôi cũng sẽ quên em như một kẻ qua đường, có lẽ là vậy. Vì dù sao tôi cũng không thể để em làm vợ tôi thì hãy để em đi lấy chồng, cho em một người đàn ông em yêu và tốt với em hơn tôi. Điều cuối cùng tôi phải thừa nhận rằng, hôm nay, em mặc váy cô dâu xinh lắm. Tôi từng ước giá như chú rể là tôi nhưng tôi không thể tham lam, không thể có cả em và vợ con được. Tôi phải chọn lựa. Đàn ông chúng tôi có lẽ chẳng ra gì trong mắt các em, nhưng chúng tôi vẫn yêu vợ thương con và một lòng vì gia đình. Đừng trách chúng tôi vì đó cũng là lựa chọn của em. Thôi thì em đã lấy chồng, hãy an phận nhé, sống hạnh phúc dù trong lòng tôi còn đầy nuối tiếc nơi em…