Showing posts with label ngoại tình công sở. Show all posts
Showing posts with label ngoại tình công sở. Show all posts

Monday 31 August 2015

Bí Mật Đằng Sau Cánh Cửa Phòng Sếp

Ngoại tình nơi công sở không phải là chuyện hiếm gặp trong xã hội ngày nay. Nhưng có những người tế nhị, khôn khéo giấu kín mối quan hệ vụng trộm của mình. Ngược lại, có những người lộ liễu khoe mẽ chuyện ngoại tình khiến mọi người xung quanh cảm thấy phiền hà và rất khó chịu. 2 tháng trở lại đây, chuyện tình cảm của sếp tổng và cô kế toán là chủ đề bàn tán xôn xao của công ty Thương. Dù đi đâu, làm gì, đám nhân viên cũng xúm xít nói to nói nhỏ về mối quan hệ bất chính này. Thương cho hay, bản thân cô cảm thấy sốc khi biết chuyện sếp cặp kè với đồng nghiệp. Bởi lẽ, sếp của cô đã có vợ và hai đứa con còn rất nhỏ. Trước giờ, sếp luôn tỏ ra là người nghiêm túc trong công việc, mẫu mực và chu đáo với gia đình. Sếp từng là mẫu người lý tưởng mà đám nhân viên nữ trong công ty mơ ước được lấy làm chồng. Không hiểu sao, từ khi công ty làm ăn phát đạt, sếp cũng thay đổi cách sống bình dị trước đây của mình. Ngoài việc tiêu tiền như nước, sếp sinh thú cặp kè chân dài và chọn nàng kế toán làm bồ nhí.
Hễ gặp nhau ở công ty, hai người lại “liếc mắt đưa tình” như ám hiệu cho những cuộc họp riêng cả tiếng đồng hồ trong phòng sếp. Mỗi lần như thế, đám nhân viên lại nhìn nhau ra vẻ như ai cũng hiểu chuyện gì sẽ xảy ra sau cánh cửa đóng kín trước mặt.không ai muốn mình là người nhiều chuyện nơi công sở nên ai cũng giả vờ không để tâm chuyện sếp ngoại tình. Tuy nhiên, nàng kế toán trưởng từ ngày được sếp cưng chiều bắt đầu có thái độ không coi ai ra gì và lên mặt với đồng nghiệp. Người nào không vừa mắt nàng, lập tức bị nàng sai vặt đủ việc hay kiếm cớ để chỉ trích thậm tệ trước mặt sếp. Không cho nhân viên có cơ hội thanh mình mà chỉ cần nghe theo một phía từ nhân tình của mình, sếp sẵn sàng mạnh tay xử phạt nhân viên. Điều đó khiến cho hầu hết mọi người trong công ty cảm thấy bất mãn vì bị xúc phạm. “Tình yêu “của lạ” biến sếp thành con người hoàn toàn khác biệt. Sếp của ngày hôm qua, vui tính, dễ gần và chiều chuộng sở thích ăn uống vui chơi của nhân viên biến mất, còn sếp của ngày hôm nay keo kẹt và luôn giữ kẽ. Ngoài giao dịch công việc, trao đổi chuyện họp hành, sếp dường như cự tuyệt mối quan hệ với mọi người.” – Thương buồn rầu chia sẻ. Vì tính chất của công việc trợ lý, Thủy và phó giám đốc phải chạm mặt nhau thường xuyên. Hàng ngày, Thủy đảm trách nhiệm vụ sắp xếp công việc, chăm sóc tất cả các hoạt động của sếp cặn kẽ từng li từng tí. Ngoài họp bàn nơi công ty, cô cùng sếp tham gia những cuộc hẹn ngoài lề với đối tác, trong các bữa tiệc. Dù nhiều lần cảm thấy không thoải mái nhưng cô cũng không dám làm sếp phật ý. Chính sự quan tâm chu đáo, gần gũi sớm hôm, sếp nhanh chóng có cảm tình và chọn Thủy làm người bạn “đặc biệt” trong công việc và để trút bầu tâm sự. Và từ sự chân thành của sếp, Thủy đã ngã lòng rơi vào vòng xoáy tình công sở. Trong công ty, cả hai người không bộc lộ rõ là một cặp tình nhân, họ thường bày tỏ tình cảm riêng tư trong phòng phó giám đốc. Tuy nhiên, phòng của sếp nằm kế bên phòng làm việc chung của toàn bộ công ty, được ngăn cách bởi tấm chắn xốp nhựa. Mỗi khi, Thủy và sếp “chim chuột”, mọi người ở ngoài đều nghe rõ mồn một. Cả hai thường chọn thời gian buổi trưa, khi mọi người đi ăn để "hoạt động". Có những hôm, một số nhân viên nán lại làm cho xong việc, vô tình phát hiện "tiếng động lạ" trong phòng sếp, ai nấy cũng đỏ mặt vì xấu hổ. Tuy nhiên, biết phận làm nhân viên nên mọi người không dám lên tiếng, vờ nhắm mắt bịt tai coi như không biết chuyện gì đang diễn ra bên trong. Dù bất mãn với những chuyện trái tai gai mắt nơi làm việc nhưng với thân phận cấp dưới, nhân viên vẫn phải cắn răng chấp nhận. Sếp có thiếu tế nhị hay bộc lộ tình cảm một cách thái quá, họ cũng không dám góp ý hay lên tiếng. Đơn giản, vấn đề đó còn liên quan đến công việc kiếm tiền của họ.

NGOẠI TÌNH VỚI SẾP CHỈ VÌ THƯƠNG CHỒNG

Có thể chẳng ai tin những lời mà tôi sắp nói vì họ sẽ nghĩ là tôi ngụy biện, nhưng thực sự tôi ngoại tình với sếp chỉ vì tôi yêu chồng tôi! Tôi lấy anh khi cả hai đúng cảnh “khố rách áo ôm” chả có gì ngoài cái nghèo và tình yêu dành cho nhau. Hai vợ chồng sinh ra ở một vùng quê nghèo, học xong cấp ba là cả một sự cố gắng từ hai phía gia đình. Sau khi tốt nghiệp chúng tôi cùng đi làm công nhân ở miền nam, quen nhau vì cùng làm ở một phân xưởng. Tình yêu của công nhân thì đơn giản lắm, thấy thích, thấy đồng cảm là dọn về ở chung, coi như vợ chồng. Nhưng chúng tôi khác với những cặp đôi công nhân khác chỉ thích sống thử, dăm bữa nửa tháng lại chia tay. Sau khi sống cùng nhau một thời gian chúng tôi thấy ổn nên về nhà ra mắt hai bên và cưới xin chính thức đàng hoàng.
Cưới xong, chúng tôi thống nhất với nhau là sẽ kế hoạch hai năm để tiết kiệm tiền nuôi con rồi mới sinh, vì hơn ai hết chúng tôi thấu cái cảnh những cặp vợ chồng công nhân không nuôi nổi con phải đem cho rồi đủ thứ éo le khác vì nghèo. Thống nhất vậy và tôi có ý định chuyển phân xưởng khác vì lương cao hơn một chút và thời gian làm thì vẫn vậy, ngoài ra tôi vẫn có thể làm thêm bên ngoài để kiếm thêm thu nhập, chồng tôi đồng ý và cũng vừa làm vừa đi học đại học tại chức để có mảnh bằng trong tay, anh ấy là người sáng dạ và có chí, chỉ tội cái nghèo nên không thể tiếp tục con đường học hành thôi! Tôi sang phân xưởng này làm việc bỗng chốc lọt vào mắt xanh của tay quản lý. Ông ta cũng có vợ con gia đình đuề huề rồi, trước cũng từ công nhân, sau rồi có kinh nghiệm nên được tiến cử lên chức dần dần. Tôi không phải quá xinh xắn nhưng ai cũng nhận xét tôi là người có duyên ngầm, có cái mặt dễ gây thiện cảm và giọng nói mượt mà, chính chồng tôi cũng nói anh chết mê cái giọng nói và khuôn mặt phúc hậu của tôi. Sếp tôi rủ tôi đi café ngoài giờ ngay sau khi tôi làm bên đó 3 ngày, tôi hiểu ông muốn gì ở tôi. Vì ở khu công nghiệp, những chuyện như vậy xảy ra hàng ngày và ai cũng coi nó là điều bình thường, thậm chí nhiều chị em công nhân còn muốn sếp để ý đến mình để cặp bồ vì được đủ thứ: Tình, tiền, công việc nhẹ nhàng, lại được chiều… Tôi đi với sếp chỉ vì lịch sự và ngại từ chối, vì tôi biết nếu tôi từ chối thì cái giá phải trả sẽ là thế nào? Ở phân xưởng này ai mà không biết ông ta là người thế nào? Vậy nên tôi và sếp đến một quán café võng nói chuyện. Quanh đi quẩn lại thì sếp nói là sếp biết tôi có chồng rồi, sếp cũng có gia đình rồi, ai cũng có cái cần giữ cả nên sếp thích những người như tôi. Tôi nói muốn có thời gian để suy nghĩ, ông ta cho tôi ba ngày để nghĩ. Thú thực lúc đó tôi đã có suy nghĩ rồi, tôi nghĩ đến tương lai của chồng, của tôi, của cả hai chúng tôi. Đây thực sự là một nơi an toàn để tôi có cơ hội thay đổi cuộc sống của gia đình mình, tôi có những cái cần giữ và ông ta cũng thế, tôi thực sự cũng chẳng mất gì…cuộc sống đừng nói là băng hoại đạo đức này nọ, đầy người đức cao vọng trọng còn ngoại tình ầm ầm, người mẫu nghệ sỹ vẫn lên báo khoe chuyện cặp bồ như thường có sao đâu.

Sunday 30 August 2015

Nhiều lần thất bại khi muốn chấm dứt mối quan hệ với sếp

Bao nhiêu lần tôi muốn thôi việc, chấm dứt mối quan hệ này vì không muốn đau khổ với mối quan hệ không có cái kết rõ ràng, thì bấy nhiêu lần anh xin lỗi, mong tôi cho cơ hội. Tôi 33 tuổi, sau 3 năm chung sống quyết định ly hôn vì không đạt được mục đích hôn nhân như mong muốn, đang một mình nuôi con gái nhỏ 3 tuổi. Công việc của tôi thuộc về giới văn phòng với thu nhập vừa phải, có thể đủ sống nếu biết liệu cơm gắp mắm. Cuộc sống mẹ con tôi cứ trôi qua bình lặng nếu anh không chủ động muốn bước vào. Cách đây hai năm, trong một lần liên hoan, anh trong cơn say đã ôm chầm rồi hôn tôi một cách cuồng nhiệt. Quá bất ngờ, bối rối lẫn hoảng sợ, tôi đẩy anh ra và bỏ chạy về nhà trong sự nuối tiếc chưa kịp cho anh một bạt tai. Những ngày sau đó, tôi né tránh và đôi khi có ý nghĩ bỏ việc nhưng anh mời tôi vào phòng họp và xin lỗi. Cộng thêm một phần là thường ngày trong công việc, anh cương nghị, uy tín và có lòng hảo tâm, thường làm thiện giúp đỡ công nhân viên nên trong tôi có phần ngưỡng mộ lẫn kính trọng. Tôi chấp nhận lời xin lỗi, ở lại làm việc nhưng sau đó né tránh tiếp xúc. Từ đó, anh hay nhắn tin hỏi thăm ngoài giờ làm việc, ban đầu là về công việc sau đó về gia đình, con cái hay mọi thứ trong cuộc sống. Rồi chúng tôi hẹn hò, vượt quá giới hạn như thế nào cũng không nhận ra nữa, chỉ biết điều đó đến thật tự nhiên. Thời gian đầu, mọi thứ nhẹ nhàng, tôi chẳng đỏi hỏi tiền bạc hay bắt anh phải bỏ vợ và cho tôi được danh chính ngôn thuận. Chính anh cũng hài lòng và an tâm khi tôi không có ý đòi hỏi tiến xa hơn. Xin nói thêm, anh đã 50 tuổi, có vợ nhưng ly thân nhiều năm chứ không ly hôn vì con cái (theo tôi hiểu là như vậy). Anh sống một mình và chỉ cuối tuần mới về thăm nhà. Con của anh đã lớn, ngoan, rất thành đạt. Cách đây gần một năm, anh quyết định thành lập thêm chi nhánh ở Tây Ninh. Thời gian đầu, chúng tôi hay cùng nhau về tỉnh, vì công việc thôi nhưng cách ăn uống, ở lại, cùng với sự quan tâm đến tôi lộ rõ nên mọi người cũng đoán già đoán non về mối quan hệ giữa chúng tôi. Tôi không quan tâm bởi đã ly hôn, còn anh thì mọi người biết đến như là người độc thân vậy. Mọi người từng làm việc cho anh mà tôi biết đều nhận xét anh đẹp, sang trọng, khôn ngoan và rất giỏi. Anh rất khéo nói và biết cách thu hút thuyết phục đối phương, nhất là phụ nữ. Quen và yêu đương nhưng đối với tôi anh luôn là sếp, tôi chưa hề có cảm giác anh là người yêu thực sự. Bởi nói chuyện hay làm bất cứ thứ gì tôi cũng quen sự dè dặt của nhân viên với sếp mình rồi. Thêm nữa, anh giàu có, sang trọng và kỹ tính, ăn uống nhà hàng 5 sao nên chẳng phù hợp mấy với kiểu người thích quán ốc ven đường như tôi. Anh nói thương tôi ở cái tính ngoan hiền, lương thiện và hy vọng sau này không còn anh nữa thì tôi cũng không đối xử tệ với các con anh khi thừa hưởng được tài sản anh để lại. Thú thật, con người ai không thích tiền, sự giàu có và sung sướng, chẳng hiểu sao tôi không mảy may nghỉ tới, chắc là tôi cảm nhận được sẽ chẳng có ngày đó đâu. Anh dùng điện thoại xong hay úp mặt điện thoại xuống, đôi khi tôi cũng nghi vấn nhưng sự kính nể làm tôi chẳng thể mở lời hỏi anh. Một hôm, đánh liều tôi mở điện thoại anh (lần đầu tiên sau mối quan hệ gần 2 năm), mọi thứ sụp đổ khi tận mắt tôi đọc được những tin nhắn sướt mướt tình cảm xưng hô “ông xã, bà xã” với cô bé mới ngoài 20, đang làm tổ trưởng ở chi nhánh tỉnh. Tôi khóc nhiều và đòi chia tay, không nghĩ anh đối xử với mình như vậy. Trong công việc, tôi đã vì anh mà có thêm động lực làm ngày làm đêm, mọi cố gắng cũng chỉ để công việc công ty được thuận lợi. Anh đã quỳ xuống van xin tôi tha thứ. Bao nhiêu lần tôi muốn thôi việc, chấm dứt mối quan hệ này vì không muốn đau khổ và để cuộc đời mình trôi qua với một mối quan hệ không có cái kết rõ ràng, thì bấy nhiêu lần anh xin lỗi và mong tôi mở lòng cho cơ hội. Ngày trước, theo kế hoạch, anh sẽ chuyển tôi về tỉnh để quản lý chi nhánh. Từ khi sự việc xảy ra, tôi vài lần thử nói muốn sống bên anh, muốn cùng anh làm việc ở tỉnh nhưng anh không trả lời và kiếm chuyện tắt điện thoại. Anh mua nhà ở tỉnh và muốn chuyển tổ của cô bé đó về nhà làm vì xưởng hẹp không đủ chỗ. Anh cũng ở tỉnh nhiều hơn, có khi cả nửa tháng mới về, 2-3 ngày lại đi. Trong tôi bây giờ không còn niềm tin, làm việc mà suốt ngày cứ nghĩ tới chuyện cô bé đó đi làm sớm, ở lại trễ một mình sau giờ làm tại nhà anh. Tôi nhớ tới cảnh cô ta ngồi ôm tay, dựa đầu vào vai anh suốt buổi trong một lần đi karaoke tập thể, vậy mà anh chẳng mảy may phản ứng giữ khoảng cách chừng mực khi mối quan hệ còn là “chú, cháu”, rồi nghĩ tới việc anh đưa cô ta đi ăn uống nơi sang trọng và làm những điều như anh đã và đang làm với tôi. Còn chuyện mỗi ngày hai người thường xuyên gọi điện cho nhau khi anh về thành phố, tôi chẳng còn muốn điều gì nữa.
Chuyện giữa họ, mọi nhân viên trong xưởng đều nghi ngờ bàn tán.Tôi không còn tôn trọng và ngưỡng mộ anh, thay vào đó là sự ác cảm, coi thường. Mọi điều tốt đẹp anh nói ra với tôi, thật chẳng thể nào tin được nữa. Có lẽ tôi cũng có phần lỗi khi không cứng rắn, dứt khoát trong quyết định bản thân mới để sự việc ngày càng kéo dài mệt mỏi. Trong một lần, khi anh đang ở tỉnh, tôi nhắn tin muốn chấm dứt và nói rõ cảm giác mình bị lợi dụng về cả tình cảm lẫn công sức lao động, rằng anh chỉ yêu tiền và công việc đẻ ra tiền của anh, rằng anh phản bội tôi. Tôi nhận được trả lời: Đừng đặt sự ghen tuông do sự ngu dại của người phụ nữ tầng lớp thấp, bình dân vào cuộc sống.
Thật sự buồn và tự ái, tôi không còn muốn bước chung đường với anh nữa, mặc dù ngay sau đó anh xin lỗi nhiều lần. Từ đó, tôi không muốn bước lên chiếc xe sang đi ăn đây đó cùng anh bởi trong tâm cảm thấy lạc lõng vô cùng. Một tuần nay, vì không muốn tiếp tục bài chia tay và năn nỉ, gây mệt mỏi cho cả hai nên ngoài công việc ban ngày, buổi tối tôi không trả lời tin nhắn nữa. Anh tỏ ra như phát điên lên vì không biết chuyện gì đang xảy ra giữa chúng tôi, không biết đó là vở kịch của một người khôn khéo hay thật tâm anh nữa.